Hồi Ký Thời Niên Thiếu


Ngày ấy xa rồi, khi tôi còn tuổi niên thiếu với sự trong sáng vô tư, ngây thơ và hồn nhiên. Mỗi sáng khi thức dậy, bình minh bừng ánh dương ló dạng đỏ hây hây cuối chân trời, hòa cùng tiếng chim hót líu lo xao động cành lá hai bên đường phố Sàigòn. Khi màn sương ban đêm chưa tan hẳn, với bước chân sao hòa cùng đồng phục trắng xanh từ mọi nẻo đường hướng đổ về mái trường nhỏ xinh. Xa xa thấp thoáng hàng phượng vĩ bao bọc sân trường vói các chùm hoa màu hồng đỏ thắm báo hiệu mùa hè chín mùi đã tới, những cánh bướm nữ hoàng xen lẫn các chú ong mật tung tăng nhộn nhịp quanh dãi nhụy ngọt. Âm vang quen thuộc réo rắt vang vọng không gian như chìm đắm một nỗi niềm nhung nhớ xa xăm. Ve sầu, ve sầu... đang hối thúc nhằm nhắc nhở ngày nghỉ hè mỗi năm lại quay về. Hình dáng thân thương của Thầy Cô biết bao ân tình dạy dỗ lớp, lớp thế hệ, mái tóc từng sợi bạc trải qua năm tháng mỗi niên học, như gửi gấm vào mái đầu xanh thì thầm thiết tha mai sau vững chải hành trang vào đời. Phảng phất dư âm từng lời nói của Cô như bài hát ru người Mẹ hiền với dòng sữa ngọt, sau những giấc ngủ trưa hè nhịp cùng lời yêu thương của Thầy ví như lời khuyên dạy trìu mến của Cha. Trong tâm hồn và trí trẻ thơ còn non dại, vương vấn nhiều vấp ngã với những mảnh đời trước mặt, tôi vẫn chưa hình dung hết chiều sâu mọi mặt của hướng đi Thầy Cô như ánh đuốc rạng sáng ngời, soi sáng trong từng vần, từng chữ, từng câu về mặt văn chương chữ nghĩa hiện thực, cho tôi phân biệt cái tốt cái xấu, trong tầm căn bản học thức giáo dục. Ký ức trong tôi đến tận hôm nay vẩn còn dạt dào và dâng lên nỗi chan hòa sâu sắc những gì Thầy Cô đã truyền dạy. Tôi đã thấm thía tận trong huyết quản lưu thông theo dòng thời gian mãi mãi không phai. Dư âm ấy, giọng nói ấy, vẩn cứ âm vang trong tâm trí như một bức tranh toàn cảnh mô phạm giáo trình hiện ra trước mặt từ thưở nào như nhắc nhở hãy ứng dụng hợp lý vào cuộc sống hiện tại. Và tất cả như sống lại nỗi niềm sầu lặng miên man tận trong hồi ức, trao tay nhau quyển lưu bút với những dòng chữ thân thương, những lời ngọt ngào và lưu luyến thấm đượm tình bạn bè, những gương mặt quen thuộc chung nhau cùng một lớp mang dáng vẻ thư sinh với biết bao hoài bão ước mơ toát ra mạnh mẽ như tia lửa sáng tận trong ánh mắt long lanh, thủy tinh pha lê bộc lộ nét tinh anh của niềm tin, của sức sống mãnh liệt sẵn sàng tiếp bước con đường học tập từng niên học của ngày mai. Bánh xe lịch sử đã xếp lại từng trang oanh liệt với biết bao anh hùng bất khuất lưu danh muôn thưở như muốn nhắn nhủ lớp lớp thế hệ hãy xứng danh là các nhân tài chung sức, chung vai và xây dựng quê hương giàu mạnh, đưa Tổ Quốc hùng cường sánh cùng năm châu. Tôi cảm thấy tôi như một hạt cát bé nhỏ trong sa mạc vói gió lốc thời gian cuốn trôi giòng đời. Trong tận đáy con tim nóng cháy và đầy nhiệt huyết. Tôi tự hứa với lòng mình đem hết sức cố gắng nhỏ nhoi để có thể hòa nhập vào cuộc sống hiện tại. Lưu lại vài câu chữ , tô rõ một hoài niệm quá khứ còn in đậm trong tâm khảm như khắc khoải chờ mong một điều tốt đẹp sẽ đến cho ngày mai .

Lập Đông 2008. Kỷ niệm 20.11.08

Vũ Trọng Hiếu 8P1/P2 Niên Khóa 1975