Ngàn Năm Mây Trắng...

Ngàn năm giữ lại chữ yêu
Mong đêm mau hết, mong ngày trôi nhanh
Lòng luôn ôm một bóng hình
Đêm ngày cũng chỉ một mình - riêng em

Chử tình khó nói ai ơi
Mang nhiều đau khổ nhưng đầy khát khao
Bi thương, thống khổ, quắc quay
Mắt buồn lệ ứa, yêu thì vẫn yêu

Nhớ người rưng rức tim đau
Như chim kêu bạn, như rừng ru cây
Ước gì trời đất giao nhau
Cầu mây nối nhịp cho mình gần nhau

Gạt mình gạt cả tim côi
Quay đi nuốt giọt tình si vào lòng
Bên tai vẳng tiếng thì thầm
Ngày vờ cười giấu, đêm về ướt mi

Trăng vàng một mảnh chẻ đôi
Đường đời hai ngả, khúc quanh em dành
Yêu người tình vẫn còn đầy
Rượu cay uống cạn, tình sầu chưa vơi

Ngàn năm vẫn giữ chử tình
Phút giây ngắn ngủi thiên thu ơn đời
Cảm ơn đêm, cảm ơn ngày
Cảm ơn trần thế cho mình gặp nhau

32 năm hội ngộ một lần
Trăm năm tim tạc lời thề không phai
Người phương đó, em nơi này
Nhớ nhau nhắn ánh trăng gầy nửa đêm

Ngàn năm mây trắng còn bay
Tình không em nắm vuột bay lưng trời...

Lý Ánh Mỹ 9A4 NK 69-73
Thân tặng các bạn trong đêm hội ngộ 32 năm
11-03-2007