TẠ ƠN THẦY CÔ

Bao năm trở lại thăm thầy
Vườn xưa vẫn gốc mai gầy trước sân
Một mình một bóng phòng văn
Bút nghiên ơi đã bao lần bút nghiên
Vườn xưa vẫn mấy cánh chim
Bao năm thầy đã già hơn trước nhiều
Vẫn còn đôi mắt thương yêu
Còn đây mái tóc giữa chiều bạc phơ
Tâm hồn rộng cả trời thơ
Cho con đi mấy bến bờ..., con đi
Ngày 03 tháng 06 hôm nay
Thầy Cô hội ngộ, bạn bè đoàn viên
Chúng con tổ chức tiệc này
TẠ ƠN THẦY đã dạy con nên người
TẠ ƠN CÔ đã dắt dìu
Chăm lo từng đứa học trò thơ ngây
Không bao giờ thấy cô buồn
Chỉ hơi phiền muộn khi cô chấm bài
Bài em này thấp điểm rồi
Em kia không chịu học bài là sao?
Vẫn lời nhỏ nhẹ còn đây
Cô ơi con vẫn nhớ điều cô khuyên
Học cho chính bản thân mình
Mai sau vững bước trên đường tương lai
Cô ơi nước mắt đừng rơi
Bao năm xa cách hôm nay con về
Tương lai dù có vững vàng
Nhớ ơn Thầy dạy, Cô khuyên nên người
Con đi cách chục năm rồi
Dáng thầy gầy guộc dáng cô hao mòn.
Chia tay chẳng biết nói gì
Thầy ơi xa quá mấy khi con về.
Đường đời vạn nẽo sơn khê
Mong Thầy, Cô mãi thế này - con vui
Rưng rưng lệ chảy tràn mi
Thầm mong trong dạ Thầy, Cô yên lành
Mai kia con lại xa rời
Thầy, Cô ở lại – rối bời lòng con.

TẠ ƠN THẦY ĐÃ DẪN CON VÀO RỪNG KIẾN THỨC
CẢM NGHĨA CÔ ĐÃ DẮT TRÒ ĐẾN BIỂN YÊU THƯƠNG
Bình Dương - lễ tạ ơn Thầy Cô ngày 03/06/07
Lý Ánh Mỹ 9A4_NK 69-73  viết ngày 22/06/07.