Tuổi Ngọc _ Trường Tôi 

Có Người hỏi tôi tuổi nào là đẹp nhất?

Xin trả lời rằng Tuổi Ngọc ở Trường Tôi.

Ba mươi năm qua không một lần trở lại;

nay đâu mái trường, hàng điệp cũ ngày xưa ?

Bạn Cũ Năm Xưa Kẻ mất người còn...

Giờ muôn ngã tả tơi như cánh phượng!

Tôi nhớ mãi những lần dong ruổi;

dưới hàng me rợp mát những con đường.

Cùng Bạn Bè trò chuyện văn chương...

Những bài toán bên nhau tìm đáp số...

Tôi nhớ mãi những mối Tình Thơ Bè Bạn;

Thương, Yêu, Hờn, Giận, Ghét họa chung.

Giờ nghĩ lại vẫn thấy "Bọn Mình" trong sáng!

Bạn ơi! Có biết chăng tuổi Chúng Mình Đẹp Nhất?

Do những thăng trầm lịch sử đã qua;

những mất mát tang thương Mình gánh chịu !!!

Thế mà vẫn vui, vẫn tươi, vẫn cười, vẫn hát...

Vẫn thương yêu khi mái tóc điểm "Hoa Râm".!

Tôi Yêu mãi những Điều đã xảy ra...

Giữa Chúng Ta, những con người tưởng như xa lạ

Giờ gặp lại sau “Nghìn Trùng Xa Cách".

Vẫn Yêu , Thương, gắn bó như trẻ thơ...

 “Thầy " ( Cô Điệp) vẫn còn thương; Trò " chúng Ta " vẫn nhớ ! 

 Niềm Hạnh Phúc tưởng như không “Nói Được";

chỉ viết thành lời khi đã tạm chia xa...

 Vậy điều gì đã làm Ta gắn bó!

 " Những Năm Tháng Êm Đềm Tuổi Ngọc _ Trường Tôi"...

 

 

T.B:

Trọng Anh viết bài thơ này theo lời yêu cầu của Trịnh Ngọc Tú;

xin trân trọng gửi đến Tất cả Các Bạn Thân Yêu lớp 9P1 (Niên Khóa 71-75)

Đặc Biệt là Các Bạn còn ở lại trong nước; chỉ mong Các Bạn hiểu rằng.

Những Cánh Chim Lạc Bầy Xa Xứ cho dù cuộc đời có thăng trầm trôi nổi

như thế nào đi chăng nữa; thì Tất Cả Những Bạn Hữu nơi xa sẽ không bao giờ

quên đi những tháng năm Đẹp và Thần Tiên nhất mà chúng ta đã cùng nhau đi qua

và cùng nhau chia sẻ. 

 

Thân yêu và rất nhớ

Những Cánh Chim Lạc Bầy _Xa Xứ

Nguyễn Trọng Anh

Trịnh Ngọc Tú và Ban Biên Tập bỏ dấu, hy vọng đúng nguyên vẹn lời văn của Trọng Anh, thân mến.